Từ ngày có Ngô Khoai, Mẹ quay cuồng luôn với dòng xoáy bỉm - sữa - nấc - trớ. Mọi cái trở nên khác thường, một con sâu ngủ như Mẹ mà giờ mỗi ngày chỉ ngủ vài tiếng. Một người suốt ngày gắn với người bạn tên giường như Bố Mẹ giờ cũng bật như lò so mỗi khi nghe tiếng ọ ọe của hai con. Thời gian Mẹ online cũng ít dần, nên không có cả thời gian viết blog và up ảnh "khoe hàng" - một công việc mà như là thói quen của Mẹ trước đây.
Mẹ trở thành người khác từ ngày có hai con. Và giờ Mẹ mới hiểu câu "có nuôi con mới thấu hiểu lòng cha mẹ". May mắn cho hai con cùng Bố Mẹ là còn có ông bà nội, bà ngoại ở vòng ngoài, phụ giúp Mẹ con mình nhiều việc linh tinh không tên nhưng vô cùng lớn lao, để Mẹ chỉ phải chuyên tâm vào chăm sóc hai cục vàng này thôi.
Mấy ngày vừa qua, đã có lúc hai thiên thần bé bỏng của Mẹ bị Mẹ quát. Các con còn bé lắm, chưa hiểu Mẹ quát vì cái gì đâu nhỉ, nhưng lúc đó các con cũng "im thin thít" luôn. Anh Ngô khóc nhè, mè nheo đòi bế, khóc khi Mẹ thay áo cho vì vừa trớ cũng bị Mẹ quát! Em Khoai khóc và nấc lâu quá, Mẹ sốt ruột nên cũng quát. Rồi có lúc Mẹ ôm các con mà nước mắt chảy vì thương hai con mà không làm thế nào được, tại các con trớ, tại các con nấc. Mà tiếng nấc đồng thanh của hai con nghe sao mà thương thế! Mẹ biết Mẹ không nên làm như thế, Mẹ xin lỗi các con nha!
Ngô Khoai của Mẹ giờ đã lớn hơn nhiều, trộm vía nghìn lần! Các con mới 3 tuần tuổi nhưng thực sự khiến Mẹ đi nhiều từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác! Các con thay đổi từng ngày về tính tình, về biểu hiện cảm xúc! Những ngày đầu tiên Mẹ vẫn lầm tưởng em Khoai sẽ đành hanh hơn anh Ngô, nhưng càng về sau, Khoai càng tỏ ra mình là em, "ăn thèm vác nặng" hơn anh Ngô. Giờ ăn mà chỉ có một mình Mẹ, em Khoai cũng vẫn nhẹ nhàng nằm chơi, tự "múa quyền" chờ Mẹ cho anh Ngô ăn xong rồi mới tới lượt mình. Còn anh Ngô thì ngược lại, những ngày đầu Mẹ luôn miệng khen con " ra dáng đàn anh" nhưng càng ngày con càng đanh đá, muốn gì phải đòi bằng được, không thì cái miệng khóc của con nhìn rung rung, thương ơi là thương. Hai con " ghét" lắm ấy!
Những lúc quay cuồng với hai con, Bố đã hỏi Mẹ " Mẹ đã thấy mệt mỏi chưa" hoặc " Mẹ đã thấy tan giấc mơ sinh đôi của Mẹ chưa" rồi " Mẹ đã thấy ghét khi có hai đứa chưa". Mẹ chưa bao giờ thấy những điều đó hai con ạ! Mẹ vẫn luôn cảm ơn trời, cảm ơn các cụ tổ tiên đã phù hộ cho Bố Mẹ may mắn có được 2 thiên thần này! Và Mẹ luôn biết ơn vì điều đó!
Giờ hai con đang ngủ, ngồi ngắm nhìn hai thiên thần ngủ, Mẹ thấy thật hạnh phúc! Có lúc Bố Mẹ phải thốt lên rằng " sao mình lại đẻ được 2 thằng con đẹp thế nhỉ"???? Đúng thật, các con luôn đẹp trong mắt Bố Mẹ.
Ngủ ngon, ăn ngoan nhé hai con!