Thursday, March 08, 2012

Ngô Khoai tròn 9 tháng tuổi

Ngô Khoai tròn 9 tháng tuổi đúng vào ngày Quốc tế Phụ nữ 8/3. Năm nay các con chưa biết chúc mừng bà, chúc mừng mẹ nhưng có 2 con bên mình trong ngày này đủ làm Mẹ vui lắm rồi.

Tháng này em Khoai thương lắm, đi viện 2 lần. Lấn thứ nhất vào cấp cứu Nhi vì sốt vi rút và phải nhập viện 1 ngày. Lần thứ 2 thì cấp cứu Việt Nhật khi thấy chân tay con nổi đầy nốt, bố mẹ phát hoảng vì sợ con mắc chân tay miệng. Ơn trời mọi cái đều bình yên. Mẹ đang trêu Khoai rằng chắc tương lai con sẽ làm bác sĩ nên con phải đi "khảo sát" nghề nghiệp trước xem thế nào, hihihiihi. Còn anh Ngô trộm vía, đúng như tên " Ngô bô bô", cứ hồn nhiên như cô tiên, không lo âu, suy nghĩ.

Tháng này Bố Mẹ ghi nhận những thành tích sau của Ngô Khoai:
  • Hai con đã biết nhận diện một số cái như: hỏi Ngô Khoai đâu thì các con nhìn lên phía lịch có in hình hai anh em; hỏi con mèo đâu thì hai con nhìn ra chỗ con mèo tiết kiệm tiền trên kệ; hỏi Bố Nguyên đâu thì hai con đã biết nhìn lên ảnh cưới của bố mẹ; hỏi Bố Nguyên đi làm đường nào là hai con nhìn ra cửa; anh Ngô đã biết vỗ tay, biết bye bye khi chuẩn bị đi chơi, biết khoe vòng đẹp với mọi người từ hôm Mẹ tặng cho hai con cái lắc tay mới. Mỗi khi hỏi " vòng đẹp của con đâu" là con đã đưa tay lên chỉ vào cái lắc tay. 
  • Đặc biệt là hai con đã biết đòi đi chơi dữ dội, bị ở trong nhà lâu lâu mà cứ ra tới gần cửa ra vào là hai anh em hét lên sung sướng, nếu được đi ra là hai chân đạp liên hồi, miệng hét. Nhưng nếu phải quay vào là mặt xị xuống, rồi uốn người hướng ra phía cửa. Hai con biết mừng rỡ cuống quýt nhiều hơn khi mẹ đi làm về tới gần nhà, bóp còi xe là các con đã phát hiện ra rồi. 
  • Em Khoai ngày càng nũng nịu, đúng kiểu con út. Khi bố bế anh Ngô mà con muốn bố bế con là con khóc, mếu máo chu cái môi nhọn nhọn lên và khi được bế thì ôm dịt lấy bố như thể giữ là của riêng mình. Đi chơi đâu xa về, con nhìn thấy ông nội là nhoài người tới ôm lấy cổ, áp má. Thấy bà ngoại sang chơi là con đòi theo, dí mũi vào chơi " nghé ọ". Anh Ngô thì dửng dưng với mọi cái, chỉ thấy đòi đi chơi là nhanh nhất thôi.
  • Anh Ngô biết ăn vạ, biết giả vờ khóc khi đòi 1 cái gì đó. Khi đó mắt anh Ngô nhắm tịt lại, mồm mếu mếu nhìn buồn cười ơi là buồn cười,. Ngô có điệu cười xu nịnh kinh khủng mỗi khi muốn đòi cái gì đó. Muốn đi chơi, mẹ bảo "cười nịnh bợ đi" là con nhăn cái mặt, chu cái mũi, há rộng miệng ra, nhìn buồn cười lắm.
  • Anh Ngô đã mọc lên 5 cái răng và tương lai đang có thêm 3 cái chân răng trắng trắng đang nhú lên nữa. Vì mọc nhiều răng nên tháng này anh Ngô làm bố mẹ tơi tả gần 1 tuần vì đêm anh Ngô quấy không ngủ, 15p khóc 1 lần, bố và mẹ cứ phải bế trên tay và không được đứng. Còn em Khoai thì vẫn kiêm nhiệm chức "chủ nhiệm hợp tác xã toàn lợi". Mẹ mong chờ răng của em Khoai lắm
  • Ngô Khoai đã biết cái gì là được, cái gì là không được khi người lớn nói. Nghịch kính của ông nội, ông nội bảo không được nghịch là các con thôi. Sờ linh tinh các thứ mà mẹ nói "bẩn đấy, không được sờ" là các con biết dừng lại.....
  • Các con đã hợp tác hơn trong việc ăn uống với ngày 3 bữa ăn, nhưng lại lười uống sữa lắm. Mỗi ngày tính ra chắc hai con chỉ ăn tầm 300- 400ml sữa/ 24 tiếng thôi. Buồn nhỉ! Ăn kém cả em Cua nhà dì Hạnh.
  • Cân nặng tháng này của hai con không thay đổi, anh Ngô vẫn là 9,7kg còn em Khoai được 7,3kg. Tuy em Khoai có sút đi 0,3 kg nhưng chiều cao của hai con thì đang "dài" ra, hihihi. Khoai được 71cm, Ngô thì 74cm. Thế là tốt lắm rồi các con nhỉ!
Một vài hình ảnh bước sang tháng thứ 9 của hai con:








No comments:

Post a Comment