Ngày 8/6/2011
Mẹ
thức dậy lúc 4h sáng và làm vệ sinh cá nhân, xong lại ra hành lang ngồi chờ họ
mở cửa để Bố vào cùng. Các cô khác giờ này cũng chưa ngủ dậy. Có cô ngủ dậy
thấy Mẹ ngồi đó hỏi “ cả đêm chị k ngủ à”. Mẹ cười cười, ngủ sao nổi trong tâm
trạng này các con nhỉ!
6h.
Bố mua đồ ăn sáng vào cho Mẹ. Mẹ được bác sĩ gọi bảo chuẩn bị khám nhé! Mẹ
tưởng sẽ khám trong như hôm qua, nhưng không, hôm nay y tá kéo máy đo monitor
về phòng và kêu Mẹ nằm để kiểm tra. Sau 20p nằm thì họ kéo máy đi và không nói
lời nào với Mẹ về tình hình của Mẹ như thế nào.
8h.
Khoa sản bắt đầu giờ làm việc. Mẹ được gọi sang phòng siêu âm để ngồi chờ. Ngồi
cùng chờ với Mẹ có bao bà bầu với bao bệnh khác nhau, người thì đa ối, người
thì thiểu ối, người dọa sinh non…. Đúng là mang thai thật vất vả và đầy lo
lắng. Chờ hơn nửa tiếng đồng hồ thì đến lượt Mẹ. Bước vào phòng siêu âm Mẹ thấy
có gần 20 người trong đó, tất cả đều là sinh viên thực tập. Người siêu âm cho
Mẹ hôm nay là bác sĩ Danh Cường, người nổi tiếng trong ngành siêu âm, người mà
Mẹ đăng ký đi khám tuần 22 nhưng bác sĩ không nhận đấy các con ạ! Bác sĩ siêu
âm rất nhanh, vừa siêu âm vừa nói “ đẻ đi thôi chứ để làm gì nữa”
-
Cháu cũng muốn đẻ
nhưng hôm qua có cho cháu đẻ đâu ạ
-
Thế làm sao mà
phải lên đây
-
Cháu đau quá, gò
nhiều quá ạ
-
Đẻ đi nhé, mỗi
đứa được 2,8kg rồi. Chọn giờ nào thì chọn, quen ai thì gọi điện nhờ đẻ đi. Nếu
đẻ thì báo lại với bác sĩ Hoa phụ trách buồng của chị nhé! Xong xuống đi!
Khiếp,
bác sĩ mà như là quản giáo ấy nhỉ!
Mẹ
lại ra ngoài gọi điện cho bà ngoại, hỏi xem hôm nay giờ nào tốt. Sau đó Mẹ gọi
điện cho bác sĩ Dục và nhờ chú ấy mổ. Chú ấy đã nhận lời mổ vào lúc 14h chiều
nay cho Mẹ. Oài, thế là cũng chọn được giờ và được mổ rồi. Mẹ gọi điện thông
báo cho ông bà nội.
10h30.
Mọi người nhà mình đã có mặt đầy đủ. Ông bà nội, bà ngoại, bác Thủy Quang, bác
Hà, chú Nghĩa. Kèm theo đó là hàng đồng đồ hành lý mà Mẹ đã chuẩn bị trước, ông
bà cũng mang theo vào luôn. Nhìn thật là ngổn ngang. Giờ di chuyển đi đâu là
cũng phải mang theo mấy cái giỏ đồ ấy nữa. Mẹ đã dặn mọi người là khi nào đẻ
xong thì hãy chuyển đồ vào nhưng ông bà không an tâm, nói là mang vào luôn.
11h.
Mẹ chỉ được ăn nhẹ để chuẩn bị cho ca mổ. Cả nhà đều hồi hộp và đầy lo lắng. Mẹ
lại được gọi vào nằm để chạy máy monitor nữa. Lần này mọi người được chiêm
ngưỡng cái bụng của Mẹ, và ai cũng hoảng với ý nghĩ “ nó sẽ vỡ ra bất kể lúc
nào” vì nó bóng, nó rạn, cảm giác chỉ cần cái kim chọc vào là vỡ bùm ra luôn.
12h.
Bác sĩ Dục hướng dẫn Mẹ các thủ tục cảm ơn qua tin nhắn. Mẹ chuẩn bị đầy đủ.
Lúc này, vì mệt quá, Bố đã nằm ngay dưới hành lang và ngáy ngon lành. Cả nhà ai
cũng phì cười vì sự “hồn nhiên” này.
13h30.
Y tá tới phòng và đưa cho Mẹ tờ giấy ký đồng ý mổ và bảo
-
Chị ghi đằng sau
tên của con chị định đặt nhé! Là con trai thì tên là gì, là con gái thì tên là
gì
-
Vâng ạ
-
Thế lúc đi khám
có siêu âm biết trai gái không? Đẻ con trai hay con gái
-
Dạ, em siêu âm là
con trai ạ
-
Thế ghi tên vào
nhé! Cả tên con gái nhé
-
Nhưng em chỉ nghĩ
tên con trai thôi, em có đẻ con gái đâu mà nghĩ tên ạ
-
Cứ ghi đại tên
nào cũng được mà, có bắt buộc phải đặt tên đó đâu
Mẹ
ghi tên 2 con trai là Lại Nguyễn Thế Thành và Lại Nguyễn Thế Đạt . Còn tên hai
con gái thì Mẹ ghi đại là Lại Vân Chi và Lại Vân Anh. Cái tên Vân Chi là tên Mẹ
ao ước để đặt cho con gái đấy! Còn tên Vân Anh là tên mà ông bà ngoại định đặt cho Mẹ hồi xưa, nhưng lại đổi thành Hải Vân.
No comments:
Post a Comment